Nguyên Thạch

Đâu bóng người xưa

Tôi trở về đây bến tiêu tương.
Tháp hoang đâu hỡi bóng Chiêm nương.
Rêu phong rũ úa đêm nguyệt vọng.
Nhạc vẳng nghêu ngao khúc nghê thường
Đường lên dốc đá nghe thu thảo.
Hát điệu tình ca ru nguyệt cầm.
Mênh mông hương ngát đêm dạo khúc.
Như thuở Hàn yêu dáng Mộng Cầm.
Ký ức gọi tôi mãi không thôi
Nhớ xưa tình cạn chén giao bôi.
Tiễn tôi người tặng thanh kiếm bạc.
Ẩn vật vua Chiêm giữ lấy ngôi.
Ta mãi lưu vong vạn nẻo đời.
Tủi phận thân ta bạc kiếp trời.
Thành xưa vách cũ rêu tháp cổ.
Ta khóc niềm đau một kiếp hời.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 25.10.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đâu bóng người xưa"